Vì anh còn tiếc nuối một mối tình,
Níu kéo một bóng hình,
Mãi xót xa với riêng mình.
Trái tim anh giờ đây không còn nghe anh nói,
Âm thầm chìm vào đơn côi…
Anh từng yêu một người,
Tình yêu lớn nhất một đời.
Từng yêu bối rối,
Từng yêu đắm đuối,
Nguyện cùng em đi khắp thế gian.
Nhưng thời gian vô tình,
Làm thay đổi mất đôi mình.
Tình do đổi chác, thì rồi ai cũng khác,
Quay lưng về phía nhau.
Ngày người bỏ ra đi
Một mình anh ngồi lại suy nghĩ.
Kỉ niệm thời bên nhau vẫn còn đây một trời in dấu.
Làm sao anh chấp nhận, chuyện chia ly là do số phận.
Làm sao anh buông lơi đôi tay?
Vì anh còn tiếc nuối một mối tình,
Níu kéo một bóng hình,
Mãi xót xa với riêng mình.
Trái tim anh giờ đây đang từng giây vỡ nát,
Mơ hồ đường về như trốn tìm.
Dù anh đã cố gắng buông xuống rồi,
Cố gắng không nhớ người,
Cố gắng quên hết một thời.
Trái tim anh giờ đây không còn nghe anh nói.
Âm thầm chìm vào đơn côi,
Mơ về em...
Trái tim anh giờ đây không cần chi hơn nữa,
Mong rằng tìm về bên nhau, như ngày xưa...