Tôi thương em, thương lũy tre xanh, hàng cau
Thương con đê, thương đám trẻ thơ nô đùa
Tình yêu quê hương yêu lắm nơi đây bình yên
Và tôi yêu em thôn nữ đoan trang dịu dàng
Trời ban cho em nhan sắc hoa khôi còn thua
Nhành lan bên song vương vấn đôi môi yêu kiều
Một mai đây em cất bước lên nơi phồn hoa
Thì tôi xin em luôn giữ nét chân quê này
Thôn nữ đơn phương tôi yêu tôi thương em mất rồi
Đôi mắt em cười bao chàng trai phải say mê
Cô gái thôn quê em xinh em duyên nhất vùng
Em lớn lên từ quê mình cây lúa đơm bông
Thương lắm con sông bao la mênh mông bên cánh đồng
Câu hát ru hời khi còn thơ bé trong nôi
Thương lắm ai ơi, thương cô thôn quê, thương cánh diều
Tôi muốn quay về những ngày thơ ấu dong chơi
Trời ban cho em nhan sắc hoa khôi còn thua
Nhành lan bên song vương vấn đôi môi yêu kiều
Một mai đây em cất bước lên nơi phồn hoa
Thì tôi xin em luôn giữ nét chân quê này
Thôn nữ đơn phương tôi yêu tôi thương em mất rồi
Đôi mắt em cười bao chàng trai phải say mê
Cô gái thôn quê em xinh em duyên nhất vùng
Em lớn lên từ quê mình cây lúa đơm bông
Thương lắm con sông bao la mênh mông bên cánh đồng
Câu hát ru hời khi còn thơ bé trong nôi
Thương lắm ai ơi, thương cô thôn quê, thương cánh diều
Tôi muốn quay về những ngày thơ ấu dong chơi
Cô thôn nữ tôi thầm thương không phấn hoa đài trang
Em khoác lên bờ vai áo bà ba duyên dáng trong làn sương
Em ước mơ ngày mai đi khắp phương trời xa
Em vẫn luôn là em giản dị cô thôn nữ tôi từng yêu