Sương đêm đi qua lúc nào, mình đậm sâu
Lối ngã bước qua đến bạc đầu tri kỷ hay là tình yêu
Hóa vô hình, ai vô tình đến vậy
Tiếng chim kêu thương vô vọng, người lặng thinh
Cánh cửa khép yên giấc thiên thu, cánh hoa đã phai bao ngày
Giữa khung trời, áng mây che kín lòng ai
DK:
Bởi là nước trôi cùng một dòng chỉ thể nhìn ngàn duyên bước qua
Bởi là sóng reo cùng một giọng tiếng lòng chẳng chạm tới đất trời
Bởi là ánh mắt đoi môi, chuyện chúng ta nào thể thành đôi
Nguyện kiếp sau Dương Nga tung cánh ngang trời
coda
Ai như đa từng qua vạn năm để sống trong một ngày
Ai như đã từng yêu, vạn lý do cũng mặc
Đến hao gầy
Sau kiếp này ai nhớ cho mình một cõi