Ai cũng thấy mệt mỏi, thì ai sẽ là người quan tâm
Tình yêu không phải là đến lúc cần mới thấy trân trọng
Sau nhiều lần đổ vỡ ở trái tim chẳng thể đứng chờ
Khoảng trống của một người mà cả thế giới cũng không thể lấp đầy
Ai nói đã từng xem nhau là tất cả, nhưng rồi lại xa
Có chăng mình đừng quen nhau thì sẽ không ai phải đau
Ngộ nhận tâm tư với nỗi nhớ vô hình
Để màn đêm xuống ôm cô đơn lặng thinh
Nước mắt rơi trong lòng, hỏi làm sao ai có thể chịu đựng được nổi
Đk:
Đã quá đủ rồi mọi thứ giờ đây nên kết thúc như vậy
Mang hết yêu thương trọn trao người sao lại đau đến thế này
Bỏ buộc đành buông giữ mấy cũng thừa
Vờ như chẳng xem nhau quan trọng nữa
Nghĩ sao cho vừa, chỉ toàn lời hứa
Sau tất cả những gì trải qua thì ta vẫn mãi là người lạ
Vết họa ngàn nỗi đau, giờ ai thấu ai khâu nỗi sầu
Mộng đẹp vỡ tan như hoa úa tàn
Người thương chẳng may lòng đổi thay
Kết thúc nơi này, chấp nhận buông tay.