Tình cũ còn quẩn quanh hương thơm hoa quỳnh còn đâu đây
Mộng chưa tan ái miên man tình trắc trở
Mỗi lúc rung động vương nhiều lưu luyến nhiều đớn đau
Lấp đầy suy tư quãng đời gió mưa
Cạn hết duyên thì ta đem yêu thương chìm theo tháng năm
Vội quên lãng, tình chóng phai, lòng trống vắng
Đắn đo biệt ly “đường ai nấy đi” lâu rồi
Mà trong mơ dáng ai kia còn thân quen
[ĐK]
Đời như một thoáng kinh hồng, tình ta sao cứ mặn nồng
Người cất bước đi lạnh lùng, ta trống không
Tình như là “gió thoảng mây bay”, sợ câu “thế sự vô thường”
Hồng trần mấy khi mà tránh bao lần hư hao
[ĐK2]
Đời như một giấc mộng lành, mà tâm ta đã lạnh câm
Mùa xuân đến hoa nở rộ đông cũng qua
Đời ai mà chẳng đôi lần đau, lệ kia rơi rớt buồn thương
Một mai có ai nguyện hiến dâng trọn kiếp yêu