Hoàng hôn đã về rồi
Từng tia nắng bùi ngùi
Chợt tắt đi lắng sâu vào đêm
Và anh bỗng mệt nhoài
Nhiều đêm thấy lạc loài.
Là lúc trong tim anh nhận ra
Rằng năm tháng đã kéo ta dần xa
Rằng cuộc sống đã cuốn xô tình ta
Dù anh biết trái tim chưa từng thôi yêu em người hỡi.
[ĐK:]
Tình là cơn gió
Gió đưa ta đi về lại những câu chuyện cổ tích xưa
Mình dìu nhau đến phía xa bên kia bầu trời
Lánh xa muộn phiền thế gian.
Ta về nơi đó có nghe tim đang bồi hồi?
Có nghe nghẹn ngào khoé môi?
Hãy quay về chốn cũ
Ngày còn bỡ ngỡ, giận hờn vu vơ
Và yêu như ngày mới bắt đầu.
Tình yêu sẽ rồi buồn
Tình có lúc chợt muộn
Khoảnh khắc ta thôi không vì nha
Chợt anh bỗng bồi hồi
Lòng vẫn muốn chờ đợi.
Ngày tháng với môi hôn thật sâu
Anh vẫn muốn mắt em cười tươi
Anh vẫn muốn tiếng em nhẹ lơi
Và anh muốn có em bên đời mãi mãi một hạnh phúc.