Ơ tự dưng ở đâu một virus xuất hiện
Cứ làm tinh thần của tụi em bị tắt điện
Lúc đầu cứ tưởng cúm thường thôi
Mà lúc sau cách ly hết cả đôi
Vì biết đâu, cô này rất nguy hiểm tên là cô Vy
Anh gì ơi phải anh ngồi bay trên chuyến này (VN0054 phải không?)
Chuyến mà có bệnh nhân vừa cách ly mới "cay" (chết dở!)
Nằm im đấy, giữ nguyên không được sai hiện trường
Đừng vô ý thức bon chen mà đi ra đường
Còn ngoan cố đúng không? Vẫn thích trốn đúng không? Xin mời lên phường! (Ơ có biết gì đâu?)
Đừng ngoan cố anh ơi, nghe lời em cách ly đi (anh chỉ bị ho!)
Đừng có cãi anh ơi, vì cuộc sống cộng đồng đi (nhung mà anh nóng!)
Kìa sao anh cứ muốn ăn táo với nho, cứ ngột ngạt lại đến đắn đo phiền quá đi
Đi cách ly cứ đòi như du lịch Paris?
Làm sao cứ phải vào nằm ườn ngày 3 bữa
Ở cách ly thế chẳng sướng mà còn hâm hâm dở dở không thuốc chữa (say what?)
Thích bị bệnh đúng không?
Hay là thích bị lột hết lông?
Cứ kêu với than như ngan với heo chẳng biết bao giờ thì đầu mới chịu hiểu!
Hết cả hồn thì giờ đây anh đâu dám làm gì chống đối
Ngoài kia bao nhiêu anh em nhân viên, bộ đội đầu tắt mặt tối
Anh ý thức ở đây, không còn lo chật chội
Nên đừng bắt anh lột lông, chi để khổ công!
Đừng ngoan cố anh ơi, nghe lời em cách ly đi
Đừng có cãi anh ơi, vì cuộc sống cộng đồng đi
Kìa sao anh cứ muốn ăn táo với nho, cứ ngột ngạt lại đến đắn đo phiền quá đi
Đi cách ly cứ đòi như du lịch Paris?
Vừa đọc báo về anh, không biết anh đã khôn hơn chưa?
Mình anh lang thang làm cộng đồng mạng thấy hoang mang
Giờ anh đeo khẩu trang, thể dục thể thao, nôn nao, nâng cao sức khỏe
Cách ly chả sợ gì đâu, 14 ngày không muộn sầu.
Lalala lalala
Lalala lalala
Phải chung tay đẩy lùi cô Vy tránh xa
Không tụ tập "giật giũ" quán bar
Và quán xá
Xui vớ ngay cô Vy
Toang đời nam nhi.