Ta lang thang lạc trôi phương nào, bão giông chẳng khiến ta dừng chân
Bước phong trần mình ta lãng du trên cõi đời bụi mờ che mắt
Tình nhân ơi lòng ta chẳng phai nàng chờ ta từng năm tháng ấy
Chốn quê xưa phút tương phùng ta mong từng ngày
Một đời hồng nhan nàng tàn phai hương sắc héo mòn
Cánh hoa rụng rơi ngoài trời giông tố tơi bời, tiếng mưa từng đêm lệ nhòa nước mắt tương tư....
Tháng tháng năm trôi đi về đâu để ta sẽ không u sầu
Trái tim nhớ em bao tháng năm vẫn luôn mơ mộng , chờ đến một ngày đoàn duyên , yêu thương sẽ không vỡ tan
Để đến hôm nay ta gặp nhau cớ sao trách duyên trời cao đã chẳng cho chúng ta , ở bên nhau mà ta phải xa cách rời hai nơi chia lìa ...