Ngày tháng trôi qua
Lòng tôi đã chịu nhiều cay đắng
Khi em đã phản bội
Bao nhiêu hẹn ước với nhau
Người đã khiến tôi rung động
Giờ đây đã ở bên ai rồi
Đợi chờ nơi xưa ta có nhau
Liệu em có về
Dành hết thanh xuân
Nhận lấy chỉ toàn nổi đau
Nay không còn rung động
Mong em bình yên ấm êm
Từng đêm nhớ mong
Ngỡ rằng hóa điên cuồng
Rượu nồng say cho vơi
Hết cô đơn đến bình minh
Thầm gọi tên em trong từng đêm vắng
Như muôn ngàn ký ức bên nhau
Ngọt ngào đang hiện về
Men say nào xóa hết
Được hình bóng em
Một mình tôi cô đơn và nhung nhớ
Nhưng đành chôn giấu nổi đau
Mượn men giải sầu
Hơi men nồng cay với
Khói mờ trắng bay
Ngày ra đi em đâu nào hay biết
Hai dòng nước mắt tôi tuôn
Không nói thành lời
Tôi như một đứa bé
Lạc loài giữa khơi
Phải làm sao quên đi được kí ức
Không còn đâu nhói mỗi khi
Màn đêm ùa về
Duyên nay đã chấm hết
Nổi sầu với ta
Ngày tháng ấy qua rồi
Tôi vẫn đi về lẻ loi
Một mình tôi vẫn cô đơn và
Chẳng cần người kế bên
Chỉ là do tôi đớn đau
Nên chẳng muốn yêu ai nữa rồi
Lựa chọn cô đơn với đêm thâu
Quên hết u sầu
Một mình tôi lang thang từng con phố
Nơi xưa mình cùng bước bên nhau
Chiều hoàng hôn dần tàn
Đâu đây như hình bóng cũ
Nhạt nhòa thoáng qua
Chỉ vì tôi không quên được ánh mắt
Long lanh tựa mắt biếc
Ngây thơ hồn nhiên ngày nào
Ôi đôi môi cười rạng rỡ
Làm lòng xuyến xao
Từng ngày tôi vẫn mong chờ sẽ có
Một ngày nào đó ở phương xa
Người quay trở về
Nhưng sao duyên trời đã ngăn cách
Cuộc tình nát tan
Hồng trần nay đã không còn em nữa
Nhưng tôi vẫn lưu luyến không quên
Đi mối tình nồng
Thôi tôi không hề oán trách
Một mình tốt thôi