Dáng dấp ấy, ánh mắt ấy chứa chan bao nhiêu sầu
Bao đau thương, khổ lụy ngày qua khắc cốt ghi tâm đậm sâu
Nàng ung dung cất bước đi, ta bơ vơ bấy lâu
Bầu bạn cùng cô đơn, chắc có riêng ta với đêm dài
Nhấp mấy chén, nhấp tiếp mấy chén cớ sao không ấm lòng
Xuân thu sao vội đi tựa như ký ức bao ngày qua
Ngày chung đôi thắm thiết, cứ tay trong tay có nhau
Giờ bài tình ca xưa chưa nghe xong nhưng lệ rớt
Vì một bài tình ca nước mắt ta không ngừng rơi
Yêu đương sao ngang trái, thế gian ơi biết phải làm sao
Ai bên ta xưa kia nay dần xa ta như giấc mộng
Khi ta đâu hay nơi phồn hoa ấy đã mang nàng đi
Vì một bài tình ca nước mắt ta không ngừng rơi
Yêu đương mong manh quá, thế gian ơi biết yêu hận từ đâu?
Ai bên ta xưa kia nay dần xa ta như giấc mộng
Khi ta đâu hay nơi phồn hoa ấy đã mang nàng đi