TRÊN TƯỜNG NHÀ DƯỠNG LÃO
Sáng tác: Hamlet Trương
Con ơi, ngày xưa kia lúc con nhỏ dại
Cầm tay mẹ dắt con từng ngày
Những lần buộc dây chiếc giầy
Vì vậy mỗi lần mẹ chóng quên
Mẹ ngập ngừng mẹ không nhớ tên
Xin con cho mẹ xin thêm chút thời gian
Con ơi, bài ca dao những năm đầu đời
Mẹ dạy con hát trong từng lời
Những ngày mẹ vui nhất đời
Vì vậy mỗi lần mẹ nhớ ra
Kể nhiều lần về năm tháng qua
Xin con thông cảm cho một người đã già
Giữ hơi ấm con kề bên
Thắp tia ánh sáng xuyên màn đêm
Con là niềm ước ao từng ngày mẹ có
Lúc đau đớn, khi buồn thương (vương)
Lúc con muốn có ai chở che
Hãy tin rằng thế gian vẫn còn có mẹ
Con ơi bàn chân mẹ bước không vững rồi
Bàn tay run mỗi khi trở trời
Những ngày dần xa cõi đời
Vì vậy mỗi lần con đến bên
Dìu mẹ chầm chậm thôi nhé con
Như khi xưa mẹ dắt con đi vào đời.
Là một người con thì chữ hiếu phải được đặt lên hàng đầu, nhưng đôi khi chúng ta cứ rong ruổi với cuộc sống mưu sinh, cứ lo làm giàu vì nghĩ rằng chỉ khi giàu có thì chúng ta mới có thể báo hiếu cho Cha Mẹ mình một cách trọn vẹn nhất, chính vì thế đã đưa Cha Mẹ mình vào sống trong nhà dưỡng lão.
Nên nhớ rằng Cha Mẹ đâu thể sống mãi với chúng ta được nên có thể đến lúc chúng ta muốn báo hiếu thì Cha Mẹ đã không còn nữa rồi.