Dẫu mồng tơi tôi trồng ngay trước ngõ
Có đâu người đời cũng tả tơi
Nhà tôi chung vách bên người
Mong sớm sang nhà sẻ tóc dệt tơ
Cuộc tình tôi như chồi hoa chớm nở
Có ai ngờ giờ đã tàn phai
Chiều nay em bước bên ai
Em đã quên rồi câu hứa ngày mai
Sao lỡ vô tình chia mộng làm hai
Nhà tôi mái lá cột xiêu
Mỗi lần mưa tôi hứng chịu mưa dầm
Thì làm sao khi nỡ câu ân tình
Tôi mãi đi tìm trong kiếp mộng mơ
Nhà em mái ngói cột cao
Lỗi lòng đau cho số phận tôi nghèo
Thì làm sao mang nhẫn trao cho người
Tôi lại quay về mộng tình ngày xưa
Khi bóng trăng về tôi buồn mình tôi.