Tâm hồn tôi giếng cũ bỏ phế lâu ngày
Bạn với nắng và mưa ... đã quen
Thì sao quen hội đông, sợ tiếng cười chung
Cho tôi được mình tôi thôi
Cho tôi được thật đơn côi, lẻ loi..
Để tôi ngồi nhìn bóng tôi mà vui
Đừng xôn xao, đừng huyên náo
Để tôi ngồi vỗ yên lại
Trái tim mềm vốn đau..
Tim này tôi đã giữ khỏi những mê vọng
Giờ tôi biết nhịp tim đã êm
Chờ tim tôi thật an, chờ ngấn lệ phai
Tôi mơ màng đàn tôi nghe
Trôi theo dòng nhạc say mê, nhạc ơi..
Và tôi nằm chiều buông màn hộ tôi
Lòng đang ươm bông hoa trắng
Đừng khua động, chớ khua động,
Đóa hoa này muốn yên..