Thằng con trai lớn ở tuổi 18 mới bước ra khỏi hệ phổ thông
Tay cầm tờ giấy lệnh gọi nhập ngũ tuổi trẻ phải bảo vệ núi sông
Rời xa gia đình tạm biệt em yêu nó bắt đầu bước vào quân ngũ
Nó vẫn vững tin giữ trọn lời thề dù cho phía trước là mây mù
Nó yêu một người con gái mái tóc thật dài tựa như mây
Nó yêu một người con gái ánh mắt dịu hiền nụ cười thật thơ ngây
Ngày bước lên xe xiết trặt đôi tay em nói e thương anh nhiều lắm
Dù cho khoảng cách có là bao xa em vẫn sẽ đợi dù 10 năm
ngày anh ra đi cầm vài bông hoa anh nén nỗi buồn sâu vào mắt
Anh tạm biệt em với một nụ hôn siết vòng tay ôm em thật trặt
Anh đi rồi anh sẽ quay trở về 8 trăm giấc ngủ có bao lâu
Anh đi đã có bạn bè đồng chí sương gió anh sẽ chẳng sao đâu
xe dần lăn bánh nước mắt lăn dài dáng em bé nhỏ dần khuất xa
Ngoảnh đầu nhìn lại cố la thật to một câu em à chờ anh nha
Ngồi trong xe anh có gào thật lớn em cũng chẳng rõ lời anh la
Anh tự an ủi phải cố gắng lên rồi em cũng sẽ đợi anh mà
Hai năm nghĩa vụ nào ngờ tay trắng nào đâu có ngờ anh mất em
Trước ngày anh đi em hứa thật nhiều em hứa những gì em nhớ xem
Em hứa một lòng một dạ em sẽ luôn luôn đợi chờ anh mãi mãi mãi
Nhưng sao thời gian xa cách bây giờ thay đổi em lại chờ đợi ai
Cũng vì nghĩa vụ trả nợ non sông để rồi trái tim anh vỡ nát
Tình yêu khi xưa trao anh giờ đây em lại đem trao cho người khác
Anh đi nghĩa vụ em đi theo ai để khi một mình anh ngơ ngác
Cuộc đời thằng lính có tội tình chi mà sao người ta nỡ phụ bạc
Tháng tháng ngày ngày cứ thế trôi qua anh chẳng còn thấy em vào thăm
Anh tự nhủ lòng chắc em cũng bận thời gian thấm thoát gần một năm
Sáng ra thao trường bên khẩu ak tối về đợi em trong giấc ngủ
Ngày ngày tháng tháng gió rít trời đông mưa rơi mùa hạ rồi sang thu
Mỗi sáng chủ nhật anh ra ghế ngồi ngóng đợi những dòng thư em viết
Cánh phượng lại rơi lặng lẽ bên thềm cuối năm nghỉ học chắc em lên
Lá thư bạn hiền gửi từ quê xa người yêu của mày theo thằng khác
Nước mắt rưng rưng cố gắng vì em mà sao bây giờ em phụ bạc
Em vui vẻ một nơi anh lặng lẽ phương trời
Nó bảo yêu lính chẳng có tương lai nó theo thằng khác rồi bạn ơi
Phận là thằng lính vất vả đêm ngày bảo vệ tổ quốc có gì sai
Trái tim nhói buốt quặn thắt từng cơn nhưng thôi số phận đã an bài
Ngày anh xuất ngũ tạm biệt chiến khu ghé thăm mẹ cha già yêu dấu
Rồi anh cũng ghé cầm theo chút quà sang em gửi lời hỏi thăm nhau
Con em lóng ngóng nép sau lưng mẹ em nói con chào chú đi con
Anh khẽ cười buồn hai năm nghĩa vụ đã hiểu thế nào là sắc son
Hai năm nghĩa vụ nào ngờ tay trắng nào đâu có ngờ anh mất em
Trước ngày anh đi em hứa thật nhiều em hứa những gì em nhớ xem
Em hứa một lòng một dạ em sẽ luôn luôn đợi chờ anh mãi mãi mãi
Nhưng sao thời gian xa cách bây giờ thay đổi em lại chờ đợi ai
Cũng vì nghĩa vụ trả nợ non sông để rồi trái tim anh vỡ nát
Tình yêu khi xưa trao anh giờ đây em lại đem trao cho người khác
Anh đi nghĩa vụ em đi theo ai để khi một mình anh ngơ ngác
Cuộc đời thằng lính có tội tình chi mà sao người ta nỡ phụ bạc