Bỉ Ngạn hoa sao chốn nhân gian vướng bận
Người có hay đứng trước vong xuyên chờ ai
Ta hỏi Phật “Người độ ta chẳng độ nàng”
Bên cây bồ đề ấy, kinh thư năm xưa ố vàng
Bỉ Ngạn hoa sao chốn nhân gian vướng bận
Người có hay đứng trước vong xuyên chờ ai
Ta trước mộ ngần lệ cay khóe vì đâu
Trang viên vắng nàng tương tư ta vùi chôn
Cánh hoa kia yêu kiều lạnh lùng
Tình duyên ta chẳng ai độ, bao bão bùng
Suốt đời ta suốt kiếp ta
Tựa như một giấc mơ phù hoa
Muốn nói chia tay mà cớ sao
Lần biệt ly này ta biệt ly mãi rồi
Ta chẳng buông chẳng muốn buông
Để người xuống hoàng tuyền