1. Mùa đông đã đến, cành lá đã trút, trút đi sầu vương muồn phiền
Đàn ai vừa ngân, dìu theo nhịp chân, cuốn vào phiến lá rơi
Một sớm em đến, đời ấm như nắng, nắng buông mùa đông dịu ngọt
Và anh chợt thấy, tình đến xanh lắm, không còn buốt giá.
Không còn buốt giá, những đêm mùa đông đi về mỗi anh
Không còn buốt giá, những đêm quạnh hiu con đường vắng tanh
Êm đềm tia nắng trên môi cười em giữa làn gió se
Êm đềm như giấc mơ anh từng mơ về ngày em đến.
[ĐK:]
Mùa đông ấy ấm áp một trời ánh sáng ngập tràn
Có em kề bên rong chân bao đường phố
Nhìn nhau bối rối và cùng lấp lánh nụ cười
Rồi tay nắm tay rồi môi khép môi
Kìa nằng nghiêng trời.
2. Mùa xuân vừa đến cành lá vừa xanh phố đông giờ vắng một người
Thoảng trong làn gió, một chút lạnh giá, nhớ mùa đông đã qua
Hẹn nhau ta nhé khi đông về đây giữa làn gió se
Chờ nhau cho dẫu Xuân qua Hè sang Thu về thiếu vắng.
[ĐK:]
Mùa đông ấy ấm áp một trời ánh sáng ngập tràn
Có em kề bên rong chân bao đường phố
Nhìn nhau bối rối và cùng lấp lánh nụ cười
Rồi tay nắm tay rồi môi khép môi
Kìa nằng nghiêng trời.
Và anh sẽ nhớ mãi một mùa ánh sáng ngập tràn
Ngồi thật gần rồi tựa vai nhau trốn gió đêm đông
Bờ môi ấm ánh mắt nụ cười tiếng nói dịu ngọt
Chân trời xa nơi có em, nơi tình yêu chờ hai chúng ta
Rồi một ngày dịu kỳ sẽ thấy bên em bình minh nắng lên
Oh....wo...
Bờ môi ấm ánh mắt nụ cười tiếng nói dịu ngọt
Rồi tay nắm tay rồi môi khép môi kìa nắng nghiêng trời
Rồi tay nắm tay rồi môi khép môi kìa nắng nghiêng trời.