Nhân gian kia rộng lớn bao la
Đường dài miệt mài mình ta
chẳng ai nghe thấu tâm tư
bao năm đau thương giấu trên mi
để dòng lệ mờ hoen đi
chẳng dám yếu đuối nhiều chi
Vẫn mong chờ ngày mai tươi sáng
Dẫu chông gai vẫn bước hiên ngang
hướng cầu vồng, vòng tay theo gió
Vững đôi chân, nào, tiến bước!
Và Ánh Dương ngày tươi sáng sẽ xuyên qua đêm dài
Xóa Hết giá băng tôi tìm ra đáp án của tương lai
từng dám đi ngược muôn lối băng qua đêm chơi vơi
Mọi phiền muộn hòa vào đêm tối
đâu Mãi Cô đơn
đâu phải cô đơn....