Đêm nay cô đơn chỉ một mình tôi đấy
với căn phòng trống những suy tư ùa về
Người tôi yêu giờ đang ở đâu
Đang khóc hay đang cười
Có khi nào trong phút giâu chợt nghĩ đến tôi
Nhớ anh lắm
Nhớ rất nhiều
Chỉ mong rằng
Ta có thể được gặp lại nhau
Đến khi mơ
Cũng thấy anh ở đây
Người đã đi đi sâu vào tâm trí em
DK:
Nỗi nhớ đã hóa thành băng
đến khi nào mới được tan
Nỗi đau này có ai hiểu thấu chăng
Vầng trăng vẫn cứ ở đấy
chỉ có anh không ở đây
Giờ tiếng mưa nói thay cho cả tiếng lòng.