Bây giờ ta vừa tròn ba mươi
Vẫn còn đó trên đôi môi cười
Ta mang theo tia nắng xanh ngời
Cho thanh xuân vội qua
Ta mở cửa con tim
Nhưng người ta đâu dễ kiếm tìm
Ôm tương tư một đống to lù
Để rồi lại
Có khi những đêm miên man một mìnhbuồn
Rồi đến khi có ai ôm anh vào lòng mình cùng say đắm tưởng là hay lắm
Để rồi lại đắng cay trắng tay quay lưng chẳng còn gì
Người bước đi ướt mi trong đêm vội vàng nhìn I'm sorry, I'm sorry
Người ơi
Sao cho anh những vết thương
Vương lên anh những sầu mi
Em ơi em xin đừng đi
Em hơiiĩi
Sao em lại quá vô tình
Trao cho anh tao những niềm đau
Anh cô đơn hết ngày sau ngày sau
Vì
Ai cũng có một thời vội vàng đến khi con tim rụng rời
Anh biết quá khứ không như em từng mong chờ một ngày đó em ơi
Một ngày đã xa thật rồi chẳng còn gì mà mong mà trông đợi chi
Chỉ còn lại ở đây lệ hoen bờ mi
Yeah yeah yeah
Ah em từng nói
Khi 2 ta cùng đói
Ta cùng ăn mì gói
Để cho sao qua nhanh ngày mới
Rồi ngày mới lại tới
Ta chọn cho mình một niềm vui
Hôm nay ta dạo phố
Còn ngày mai mình lên miền núi
Em thích ngồi trên con xe cà tàng
Không tham lam bạc vàng
Em rất hay lên face đặt hàng
Em nói Anh là tất cả những người ngoài kia em chẳng màng
Bên anh em không ngại vất vả chỉ cần đôi tim xếp thẳng hàng
Nhưng mà
Đó là bước ngoặt em đứng trước mặt
Em hôn người ta ở nơi đông người qua, khi Anh nhận ra thì ức thật
Em bước lên xe và đi thật xa Anh chạy theo nhưng không kịp
Anh gẩy số một và vít chặt ga nhưng sao xe Anh lại bông đít
Hả?
Và thế là Em ơi Em đừng thế mà Đôi tay kia chưa buông mưa kia đang tuôn hôm valentine lại ế quà
Và thế là sao Em bảo yêu đến già không tham lam gì đâu chỉ thích kim cương cùng mấy cây nến và