Sáng tác, trình bày : Khánh Đơn
Bầu trời của em khi không còn anh nữa
Không biết có vui như em vẫn mong chờ không?
Còn bầu trời của anh khi không còn em nữa
Chỉ là một màu đen tối bao chùm kỷ niệm
Anh buồn lắm
Có những lúc buồn cần em ở bên cạnh
Cầm tay anh và khẽ nói anh đừng buồn
Dẫu anh biết rằng điều đó không có thật
Vì giờ em đang bên cạnh một người khác.
Cứ mãi trách mình vì không thể vô tình
Để con tim hoài nhức nhối bao nhiêu lần
Tiếng yêu đã cạn người ấy nay phũ phàng
Mà sâu trong lòng của anh vẫn có em.
[ĐK:]
Tình yêu kia anh trao em chẳng lẽ không đủ chân thành
Để cho em yêu thương anh cho em ở lại bên anh
Chẳng còn yêu anh nên em nói câu duyên số không thành
Rồi vội vàng buông tay anh để anh một mình cô đơn.
Bầu trời nơi em không anh có lẽ em vui hơn nhiều
Được tung bay trên mây xanh bao nhiêu người ở bên em
Bầu trời nơi anh không em tối tăm cay đắng muôn phần
Yêu một người đã quá khó để quên một người càng khó hơn.
Anh nhớ tất cả những gì thuộc về em
Anh nhớ từng câu nói, ánh mắt, nụ hôn và cái nắm tay nhiều lắm
Anh đã từng đổ lỗi do duyên phận
Nhưng rồi anh nhận ra là do em thay đổi
Em đã đến bên một bầu trời mới mà quên đi anh đang yêu em, yêu nhiều như thế nào...