Ver:
Tôi không còn viết được như xưa….lời nhạc rơi nhẹ tựa mây mưa
Có những gánh nặng tôi hay chưa…hoặc thứ tôi viết là chữ thừa
Giả sử tôi rap vì 1 thứ khác mà chẳng phải vì em…
Hay là tôi rap 1 cách biến thái chỉ để so bì fame
Tiếc quá…chẳng phải vậy…tôi rap chỉ vì cảm giác này
Cảm giác mà chẳng thể nói từ nơi cửa miệng mà bằng cách vác mic
Khác ai về ngôn ngữ…tôi khác ai về tâm tư
Khác họ vì câu chữ tôi có thể tạc những tâm thư
….Để gữi lại những gì…tôi còn thấy xót nếu ngày mai
Bằng Cách truyền đạt không dễ dàng mà tôi phải làm trong hiện tại
Thật ngại nếu tôi hỏi nếu không là rap..tôi là ai…
Câu trả lời sẽ không quá khó nếu như bạn biết tôi là ai…
Vậy thế nào khi tôi muốn hỏi vị trí tôi đứng có gì sai…
Câu trả lời từ những người khác trở thành câu hỏi: “ bạn là ai”
Nực cười là cả tôi vẫn chưa thể biết mình là ai…
nhưng tương lai tôi và bạn sẽ có thể biết mình là ai….
Hook:
Tôi có thể viết tôi có thể rap nhưng tôi chẳng phải rapper…
Tôi có thể dối những lời trăn trối nhưng tôi cũng chẳng phải faker.
Lời nhạc này là tự đời…tôi khắc chỉ trong khoảng khắc thôi…
Đời bạc tôi tự mình mĩm cười chỉ bằng cái nhếch môi
Mai đây..rồi sau nữa…có thể là tôi sẽ mất đi…
Và sao đây…lời nhạc này….liệu còn 1 ai đó cất kĩ
nghĩ đi..đừng nói nữa…thật sự lời nói đó thừa rồi…
cứ ghét đi…hãy đố kị…tôi vẫn sẽ cười bằng nữa môi…
ver:
ừ có thể vì ngày hôm nay tôi là người bất lương….
Và có lẽ tôi phản anh em mà chẳng chút vấn vương
Tương tàn là kì tích…điều đó chẳng phải chuyện hiển nhiên
Nhưng đương đầu là tùy thích…đây chính là cách tôi chuyển “Thiên”..
Đặt trước chữ “Ân” mà thiên hạ vẫn bắt tôi cầu báo
Tôi đạp trên dư luận mặc kệ những người ngoài kia vẫn cào cấu
Cáo….. cho họ biết chính họ đã vứt tôi vào sự thành công…
để báo cho họ biết việc họ đang làm kết quả là bằng không
thong dong trên ngôn ngữ..tôi cưỡi chữ và đạp flow…
họ không xong đành ngốn ngữ và tìm từng chữ cho hạp flow
“Thô” lắm là khi những vết loang “lỗ” trong 1 câu
Cũng thấy bất “kị” lắm là khi tôi đặt ra “đố” bạn 1 câu
Vô tri…vô lực…vô giác…lại vô minh
Vô bi…vô thực….vô nhạc…hại vô tinh?
Đỉnh của cuộc sống không thể nào nắm bắt bằng tay…
Dùng nhãn cầu đi….sẽ thấy một ngày bạn chẳng thể bằng ai…
Hook:
Tôi có thể viết tôi có thể rap nhưng tôi chẳng phải rapper…
Tôi có thể dối những lời trăn trối nhưng tôi cũng chẳng phải faker.
Lời nhạc này là tự đời…tôi khắc chỉ trong khoảng khắc thôi…
Đời bạc tôi tự mình mĩm cười chỉ bằng cái nhếch môi
Mai đây..rồi sau nữa…có thể là tôi sẽ mất đi…
Và sao đây…lời nhạc này….liệu còn 1 ai đó cất kĩ
nghĩ đi..đừng nói nữa…thật sự lời nói đó thừa rồi…
cứ ghét đi…hãy đố kị…tôi vẫn sẽ cười bằng nữa môi