Nằm nghe xuân đã dừng chân trước thềm,
Tết càng gần, đường về quê càng xa
Giọt mưa xuân vương trên cánh hoa
Tim mình như đứa bé xa nhà
Bao lần xuân, là bấy nhiêu lần khóc òa.
Mẹ đừng nhớ, cha đừng mong quá nhiều
Tết lại về, nhưng con không về tới
Thành đô nơi đây bao lắng lo
Đâu phải ai cũng muốn chuyện trò
Thương người ta, nên lỡ thêm một chuyến đò.
Chẳng cần giàu sang gấm hoa, chẳng cần đẹp xinh thướt tha
Chỉ cần sớm xuân bình minh được nhìn thấy mẹ, thấy cha
Trót theo người thương đến đây
Thương trọn cả đời đắm say
Giấu trọn nước mắt vào trong, hẹn xuân sau về xuân ơi
Có đêm giật mình nhớ ra, không còn ở nhà với cha
Cũng chỉ khóc thầm thế thôi rồi lặng đi trong giấc mơ.
Giữa dòng đời bao chuyến xe, chuyến nào trở về với mẹ
Giấu trọn nước mắt vào trong, hẹn xuân sau về xuân ơi.
Mẹ đừng nhớ, cha đừng mong quá nhiều
Tết lại về, nhưng con không về tới
Thành đô nơi đây bao lắng lo
Đâu phải ai cũng muốn chuyện trò
Thương người ta, nên lỡ thêm một chuyến đò.
Chẳng cần giàu sang gấm hoa, chẳng cần đẹp xinh thướt tha
Chỉ cần sớm xuân bình minh được nhìn thấy mẹ, thấy cha
Trót theo người thương đến đây
Thương trọn cả đời đắm say
Giấu trọn nước mắt vào trong , hẹn xuân sau về xuân ơi
Có đêm giật mình nhớ ra, không còn ở nhà với cha
Cũng chỉ khóc thầm thế thôi rồi lặng đi trong giấc mơ.
Giữa dòng đời bao chuyến xe, chuyến nào trở về với mẹ
Giấu trọn nước mắt vào trong, hẹn xuân sau về xuân ơi.
Chẳng cần giàu sang gấm hoa, chẳng cần đẹp xinh thướt tha
Chỉ cần sớm xuân bình minh, được nhìn thấy mẹ, thấy cha
Trót theo người thương đến đây
Thương trọn cả đời đắm say
Giấu trọn nước mắt vào trong, hẹn xuân sau về xuân ơi
Giữa đêm giật mình nhớ ra, đã được ở nhà với cha
Ước nguyện của con ngày xuân được cùng nói cười thiết tha
Giữa dòng đời bao chuyến xe, đã được trở về với mẹ
Vỡ òa nước mắt trào dâng, hẹn xuân nay về xuân ơi
Vỡ òa nước mắt trào dâng, hẹn xuân nay về xuân ơi….