Cùng kiếm đi khắp giang hồ
Chẳng có mấy ai hiểu được lòng
Tình ái nhân thế như mộng
Cô nhân vung đao giữa trường không
Rượu nhấp môi đã cay nồng
Ân oán tử sinh hóa thành không
Cạn chén mơ giấc hoa mộng
Ta say quên hết bao đợi trông
Ta một mình dạo bước nhìn mây trắng trôi lòng luôn nhớ mong
Chim bay về trời Nam còn nhớ bến sông trời xanh gió lộng?
Ta chợt cười dại điên/trọn kiếp chọn phiêu du cố giấu lòng đầy tiếng sóng
Tiếng sáo bi ai bên dòng sông
Ta một đời cười vui, một đời khóc thương lòng vẫn nhớ mong
Vẫn yêu nàng cuồng điên dù luôn khắc sâu một mối hận lòng
Ta một đời vội vã hận ái chợt quay lưng thấy phí hoài một kiếp sống
Sắc sắc không không sắc thị không