Bao năm dài con quá rong chơi, chẳng chịu lo sách vở đến trường, vùi mình vào trò chơi điện tử sớm khuya chiều chẳng rời màn hình game, con mê muội không thể buông tay vì đoàn quân con đã sẵn sàng, chờ giặc thù vào con sẽ đánh, súng vang trời có ngờ lòng mẹ đau, anh em mình con chẳng quan tâm việc ngày mai con cũng chẳng làm, đường rộng dài mình con cầm lái, xiết tay này để cuộc đời là mây, vai thân gầy cha khóc sau lưng nhìn đời con u tối lạc đường, bạn bè dần rời xa hờ hững tiếng cô thầy thấm lời mệt vì con, men say nào lan tỏa tâm can và bờ môi khói thuốc tập tành, rồi một ngày chìm trong tội lỗi nước mắt trào khóc từ tạ mẹ cha.
Người ơi hãy nghe, dừng lại đi chớ có đua đòi vì trò đời nhiều khôn lường lắm, tránh xa đừng vướng vào hại đời ta.