Sau bao ngày ta có nhau bây giờ em nói câu dừng lại vì ta không hợp.
Chẳng tin rằng đây là sự thật suốt bao năm tháng ta ân cần, nay anh nhận lại được gì ngoài câu nói sao nhẫn tâm.
Người anh yêu chỉ quanh đây mà thôi, xa cách anh một chút thôi, sẽ về phải không em ơi.
Trời mùa thu xanh làm sao có tuyết rơi, quay về hiện tại dẫu đắng môi, sẽ chỉ còn một mình ôm sóng gió.
Giờ này tìm thấy đâu , người xem anh như thế giới này, một người sợ mất anh sẽ giữ anh luôn bên cạnh.
Mưa về trên phố đông, gom hết ưu tư xây thành một khoảng trống.
Nắng xanh là anh, còn em như cơn mưa đó.
Em tạm dừng những yêu thương, chẳng theo anh đến cuối con đường.
Giữ một người khó hay không do chúng ta yêu thế nào?
Yêu thì nên tha thứ, gạt đi những phút sai lầm của quá khứ.
Phố đêm trời tuôn mưa, anh bước đi như người thừa.
Người anh yêu chỉ quanh đây mà thôi, xa cách anh một chút thôi, sẽ về phải không em ơi.
Trời mùa thu xanh làm sao có tuyết rơi, quay về hiện tại dẫu đắng môi, sẽ chỉ còn một mình ôm sóng gió.
Giờ này tìm thấy đâu , người xem anh như thế giới này, một người sợ mất anh sẽ giữ anh luôn bên cạnh.
Mưa về trên phố đông, gom hết ưu tư xây thành một khoảng trống.
Nắng xanh là anh, còn em như cơn mưa đó.
Em tạm dừng những yêu thương, chẳng theo anh đến cuối con đường.
Giữ một người khó hay không do chúng ta yêu thế nào?
Yêu thì nên tha thứ, gạt đi những phút sai lầm của quá khứ.
Phố đêm trời tuôn mưa, anh bước đi như người thừa.
Em tạm dừng những yêu thương, chẳng theo anh đến cuối con đường.
Giữ một người khó hay không do chúng ta yêu thế nào?
Yêu thì nên thứ tha, gạt đi những phút sai lầm của quá khứ.
Phố đêm trời tuôn mưa, anh bước đi như người thừa.
Phố đêm trời tuôn mưa, anh bước đi như người thừa.
Phố đêm trời tuôn mưa, anh bước đi như người thừa...!