Làn gió thổi bay dấu yêu đi tan tành
Mà em không thể quen vắng bóng hình anh
Ngày sau em nghĩ có lẽ em chẳng yêu một người nào nữa
Nhưng nỗi cô đơn biết làm sao giờ?
Cỏ dại khô dưới chân sao xứng với hoa dành dành đây?
Mùa hạ với mùa đông sao có thể bên nhau phải không?
Và khi anh rời đi
Em trở thành một người lạ từng quen biết
Em chúc cho anh được hạnh phúc mãi sau này
Cỏ dại khô dưới chân sao xứng với hoa dành dành đây
Chẳng đủ tốt để có thể níu giữ anh trong vòng tay
Giọt nước mắt từng rơi
Là ký ức, vết sẹo cuộc tình đã trôi
Mai sau không ai đến giúp chữa lành nữa rồi.