Anh nhớ lần đầu hẹn hò
Mùa thu em mang trên tóc mùi hoa sữa đêm
Từ ngày ấy đến giờ
Cũng đã bao lần mùa thu qua
Anh nhớ môi hôn nồng cháy
Đôi tay mình nắm chặt trên phố dài
Giờ anh đón gió heo may trên phố buồn
Vắng em
Anh thấy buồn
Cô đơn lạc giữa mùa thu hoa sữa ngày nào
Vắng em bây giờ
Chiều về thôi đón đưa
Anh bơ vơ giữa đám đông xa lạ
Vắng em có người đành chìm trong kỷ niệm
Anh còn mơ yêu dấu vẫn đây
Chắc em bây giờ
Một người khác đón đưa
Ánh tàn khói thuốc lẫn trong sương chiều
Những cơn gió mùa lành lạnh hoa sữa thơm
Anh còn nghe mùi hương đây đó
Mà có lẽ nào
Em đã quên anh thật sao?
Anh nhớ dấu yêu ngày ấy
Đã tan cùng những nụ hoa cuối mùa
Chiều nay bỗng gió heo may mang thu về
Với anh sao nghe ngỡ ngàng
Cô đơn lạc giữa mùa thu
Hoa sữa nồng nàn
Vắng em bây giờ
Chiều về thôi đón đưa
Anh bơ vơ giữa đám đông xa lạ
Vắng em có người đành chìm trong kỷ niệm
Anh còn mơ yêu dấu vẫn đây
Chắc em bây giờ
Một người khác đón đưa
Ánh tàn khói thuốc lẫn trong sương chiều
Những cơn gió mùa lành lạnh hoa sữa thơm
Anh còn nghe mùi hương đây đó
Mà có lẽ nào
Em đã quên anh thật sao?
Mùi hoa sữa
Còn đây đó
Còn vương vấn nơi ta hẹn
Từng con phố dài thêm
Anh cứ ngỡ có em chiều nay
Chờ em mãi
Người không tới
Chiều xô ướt vai anh rồi
Hà Nội mùa thu hương hoa sữa
Còn vương trong gió
Còn trong gió ...
Vắng em bây giờ
Chiều về thôi đón đưa
Anh bơ vơ giữa đám đông xa lạ
Vắng em có người đành chìm trong kỷ niệm
Anh còn mơ yêu dấu vẫn đây
Chắc em bây giờ
Một người khác đón đưa
Ánh tàn khói thuốc lẫn trong sương chiều
Những cơn gió mùa lành lạnh hoa sữa thơm
Anh còn nghe mùi hương đây đó
Mà có lẽ nào
Em đã quên anh thật sao?
Có lẽ nào em đã quên anh thật sao?
Có lẽ nào em đã quên
... anh
... thật sao?