Giữa tiếng xe
Nơi thành phố
Vẫn ở đây
Chỉ có hai người
Người ngồi trước
Người đằng sau
Mà sau chẳng thể nhìn nhau
Tựa tiếng súng vang
Lời em vừa nói
Hãy kết thúc thôi
Giờ ta hai đường
Hãy đốt hết đi
Bao nhiêu hồi ức
Vậy như lời em
Tình ta đến đây
Ta hãy dừng lại thôi anh
Em biết câu nói chia lìa rát đầu môi
Khi phải kết thúc
Trong ngày trời đang mưa lạnh rơi
Từng được có nhau
Và tìm thấy nhau trong một giây
Giờ phải đớn đau
Giờ lạc mất nhau
Ngay tại đây
Lối đi giờ cắt hai người khuất xa
Tìm lại đâu phút ban đầu lúc hai người mới yêu (từ lâu tình ta chẳng còn)
Chút men chẳng lấp đi được vết thương nơi đây
Giật mình trong đêm
Hai hàng nước mắt rơi
Nơi thành phố chật hẹp
Và ta đã từng yêu và dại dột như đứa trẻ
Vẽ những câu chuyện từ lúc nhỏ mà mình còn chưa nghe
Nghe những câu chuyện mà từ đó giờ chưa kể
Để tâm hồn này già cỗi đổi lấy nụ cười ngô nghê
Kỉ niệm bừa bộn, quăng khắp nơi không chỗ để
Chuyện tình mình như bộ phim
Họ chỉ xem và mổ xẻ
Nhưng anh biết
Lâu rồi không có hồi âm
Con tim anh như tầng thượng
Và lý trí là cá hồi hoang
Em là lý do khiến anh cười khi chẳng còn gì để vui
Biết im lặng đáng sợ thế nào khi minh không gì để nói
Biết tình cảm anh trao là thừa, em chẳng màng, để thối
Biết cái tôi là thứ khó bỏ như tình cảm không dễ nuôi
Vì sao anh chấp nhận rời bỏ em để rồi viết về nổi buồn
Vì sao mỗi khi trời sáng thức giấc anh không dám rời khỏi giường
Anh có thể yêu một người nếu lúc đó chưa gặp em
Nhưng em đi và để lại những bài ca chưa đặt tên
Hãy lại gần, và khẽ chạm tay
Nước mắt cứ tuông, và rơi chạm đáy
Tiếng nấc ấy nghênh ngang xé tan màn đêm
Mà đâu một ai thấy
Giữa hai làn xe nghe con phố thầm thì
Hai trái tim đau sao nay cứ lầm lì
Giờ khi màn sương cách ngăn hai ta chẳng thể nào tan đi
Hãy cho nhau lối riêng
Ta phải dừng lại đây sao
Ta đã cố để níu em lại trong vòng tay
Những vụn vỡ
Trong một chiều cơn mưa lạnh rơi
Từng được có nhau
Và tìm thấy nhau trong một giây
Giờ phải đớn đau
Giờ lạc mất nhau
Ngay tại đây
Lối đi giờ cắt hai người khuất xa
Tìm lại đâu phút ban đầu lúc hai người mới yêu (từ lâu tình ta chẳng còn)
Chút men chẳng lấp đi được vết thương nơi đây
Giật mình trong đêm
Hai hàng nước mắt rơi
Nơi thành phố
Khuất xa dần
Từ lâu ta đã chẳng còn nhau
Giật mình trong đêm
Hai hàng nước mắt rơi nơi thành phố chật hẹp