VER1:
Tự nhiên nhớ em trong vô thức êm đềm
chẳng biết em đang làm gì ? có nhớ anh không ?
còn anh thì vẫn thế ! thiếu em , anh sao thế này ?
Kể khi trời đêm buông xuống tim anh lại khô hơn ?
VER2:
từ ngày em đến như một giấc chiêm bao
chẳng biết hai từ chia tay , anh đã trao em hôm nào ?
để khi rời đi mới biết , anh yêu em nhiều thế nào!
để khi rời đi mới biết , anh cần em hơn !
DK:
sau chia tay anh mới biết
anh nhớ em nhiều như thế này ?
vài dòng tin , soạn sẵn mà anh không dám gửi
chỉ muốn hỏi thăm vài câu
mà lo , em sẽ thấy phiền
muốn biết em có ổn không ? hay cũng giống anh ?
sau chia tay anh mới biết
anh nhớ em nhiều như thế này ?
thật lòng anh , chỉ muốn quay lại như lúc xưa
chỉ muốn khóc lên thật to
mà lỡ em thấy sẽ buồn
biết đến bao giờ
yêu em thêm một lần nữa