Vẽ khói…Ra mây
Làm vua chốn bồng lai là ta đây..
Linh hồn ta đi tìm nguồn cảm hứng khi nét bút này tạm dừng đưa lên từng trang giấy...
Jagermeister…Ta say...
Puff puff pass, trao tay ...
Khép mắt lại để ta như muốn bao vây bầu trời sao này không cho tháo chạy khỏi bức tranh ta đang tạo đây....
Và căn phòng ta đang đầy màu sắc...
Qua làn khói chuyển sang đầy màu nhạc như thay xác...
Miên man giữa vạn vật đang bày trước mặt...
Thiên đường dường như đang bay trước mắt ta đưa tay phác...
Không còn gì níu chân ta...
Thả hồn người nghệ sĩ vào thật chậm rãi...
Để từng câu từ này tự nhấn nhá...
Và ta vẽ lên từng tiếng beat đập bên tai...
Vẽ những thứ ta đem mang chôn sâu mà không ai đi tìm được
Rồi vẽ những thứ ta đang mơ thuộc về ngày mai không ai biết trước
Và vẽ những góc khuất xung quanh ta rồi pha thêm chút lòng người
Để cứ thế ta cho ra bức tranh mang màu đời
(Và lại mình ta) Miệng nhả khói
Khói nhả thành lời
(Còn lại mình ta) Lời thả trôi
Và trôi ra cuộc đời
...
Mơ màng…Không vội vàng...
Ta đợi bóng đêm kia hóa trời sáng...
Lấy chút nắng để tô lên sắc xám,màu hắc ám ấy đang bám theo làn khói trắng...
Lời ca ai nghe sao man mác buồn...
Nhạc ai chơi sao nghe khác thường...
Dẫn ta vào chốn mê cung giữa cả ngàn phương ta nguyện lạc đường để tìm đến người nhạc trưởng...
Để hồn ta bay như khói nhả...
Mờ nhân ảnh như người cổ xuất thi ca...
Mặc cho ngoài kia dòng người hối hả...
Ta nằm nhắm mắt cho dòng đời đi qua...
Vẫn gửi tâm nguyện vào trong bức tranh lớn, dùng làn khói để vẽ lên khát vọng này...
Để rồi mở mắt ra ta nhìn xuống, chỉ còn lại một điếu cần duy nhất trong tay..