Cuộc sống vẫn trôi nhanh,vội vã tựa giấc mơ
Thời gian thấm thoát,chẳng còn thấy nhau
Đã gắn bó từ bé,cùng lớn cùng bước đi chung
Thế nhưng hiện tại,là nỗi xa cách nghìn trùng
Vẫn rất muốn hỏi anh,muốn được nghe
vì sao cuối cùng anh vẫn lựa chọn bước đi
Những ký ức kéo dài là mỗi lần nhớ anh
Người anh em,luôn cầu nguyện anh bình an
Phương xa ấy,những ngày qua
Ngoài kia giông…bão anh,có ổn không ?
Và rồi khi buồn đau,cùng ai sớt chia ?
Mệt mỏi cô đơn,thì thế nao ?
Buông tay nhé,trở về thôi
Về quê hương,có cha,có mẹ mong
Bạn bè bao..năm,cùng nhau lớn lên
Cần gì hơn đây, lúc buồn vui
Có người san sẻ
Mẹ anh khóc rất nhiều,mỗi lần nhắc tới anh
Cha anh thầm lặng, giấu nỗi thương nhớ vào tim
Thương anh nhiều lắm, phiêu bạt đất người khó khăn
Một thân đơn côi,lấy đâu ra niềm vui
Nơi mái ấm cũ,những người thân dấu yêu
Chờ mong héo hắt,đếm từng ngày vắng anh
Nếu thấy mệt quá hãy tìm,về nơi đã sinh ra
Ngồi bên mâm cơm,gia đình mình bao tình thương.