Một cuộc tình vừa qua, càng theo lời hứa phôi pha, tình yêu đã có lúc của đôi ta
Cớ sao giờ đây chỉ có một người, ở chân trời xa có bóng một ai kia.
Rồi cuộc tình mồ côi đành nghe lòng xót xa thôi, một ai đó đã nói buồn lòng tôi
Trách chi người ta đã bỏ thật rồi, trách chi một người đã ở nơi rất xa
[ĐK:]
Nhớ lại ngày nao bàn tay mình nắm bàn tay, hẹn thề nhau chi rồi nay đường ai nấy về
Biết trước thì đã không quen không yêu rồi, để hôm nay buồn.Trách ai gì nữa cho buồn tâm trí bây giờ khi đã nhạt phai.
Nhớ đến ngày nao bàn tay mình nắm bàn tay, hẹn thề nhau chi rồi nay đường ai nấy về.Chiếc nhẫn này sẽ đeo tay ai bây giờ, để quên một người
Để không còn trách không buồn đau nữa khi tình chia hai lối, mỗi người một nơi.
(...)
* Rồi cuộc tình mồ côi, đành nghe lòng băng giá thôi, một ai đó đã nói phụ lòng tôi
Trách chi người ta đã bỏ thật rồi, trách chi một người đã ở nơi rất xa