Talking to the moon, thiên hạ quy về nơi đâu
Tay nhẹ nâng vạt áo bay, không thể quay lại ngày đầu
Walking on the roof chung rượu tình giờ nhạt màu
Mi mục cương liệt bấy lâu tâm còn vướng một đoạn sầu
Mực vương lại trên dòng thơ vừa xướng họa
Tâm lặng như dòng nước chảy
Tay phải che lại cuốn đường thi
Nhìn thơ của Vương Xương Linh lại thấy người
Hơi lạnh trong từng ý cười Trên lầu cao mơ bóng bạch y
Ý tại ngôn ngoại phong hỏa liên thành Bách Xích Lâu
Nguyệt lạc hoa tàn, nước chảy xuống từ trăm thước cao
Vài dòng thi từ, loang lổ ta còn trông thấy đâu
Ngựa khỏe vượt ải, thịnh thế phồn hoa không mong trở lại
Talking to the moon, thiên hạ quy về nơi đâu
Tay nhẹ nâng vạt áo bay, không thể quay lại ngày đầu
Walking on the roof chung rượu tình giờ nhạt màu
Mi mục cương liệt bấy lâu tâm còn vương một đoạn sầu
Tương tư ta suốt kiếp, như là băng trong bình ngọc
Tây Phòng lưu tình cố nhân, phong hoa tuyết nguyệt kì cầm
Chót uống hết ánh mắt, say một kiếp cũng vì người
Trăm dặm chim nhạn vẫn bay, mong ngày nước chảy một dòng
Tình ý chắc chắn phân ly và nàng cũng ướt đẫm đôi mi
Người bước đến núi Yên Chi, lại tưởng nhớ đến bóng Minh Phi ngày nào
Cát cuốn lấy phi phong, chuyện cũ đã hóa hư không
Tần xứ nhất cố xuân phong, mộng này cũng đã chết trong tranh vì người
Nét bút ấy phóng xuống, ý niệm còn vương nét họa
Sầu bi gửi theo tiếng đàn , vạn dặm không thấy nàng
Năm tháng đã kết liễu, đi tình này trong bức tranh
Vì ai thổi bay cánh đào, một hồi duyên cuốn theo vạn sầu
Talking to the moon, thiên hạ quy về nơi đâu
Tay nhẹ nâng vạt áo bay, không thể quay lại ngày đầu
Walking on the roof chung rượu tình giờ nhạt màu
Mi mục cương liệt bấy lâu tâm còn vương một đoạn sầu
Tương tư ta suốt kiếp, như là băng trong bình ngọc
Tây Phòng lưu tình cố nhân, phong hoa tuyết nguyệt kì cầm
Chót uống hết ánh mắt, say một kiếp cũng vì người
Trăm dặm chim nhạn vẫn bay, mong ngày nước chảy một dòng
Talking to the moon, thiên hạ quy về nơi đâu
Tay nhẹ nâng vạt áo bay, không thể quay lại ngày đầu
Walking on the roof chung rượu tình giờ nhạt màu
Mi mục cương liệt bấy lâu tâm còn vương một đoạn sầu
Tương tư ta suốt kiếp, như là băng trong bình ngọc
Tây Phòng lưu tình cố nhân, phong hoa tuyết nguyệt kì cầm
Chót uống hết ánh mắt, say một kiếp cũng vì người
Trăm dặm chim nhạn vẫn bay, mong ngày nước chảy một dòng