Tình Hờ
Phía sau là lệ rơi tiếc nuối, phía sau bóng người là tháng năm đánh rơi, đã quen dần rồi những bước chân anh vội vã, trở về cùng ai...vẩn đợi...
Trót yêu người rồi em đâu suy nghĩ tới, sẽ mang thật nhiều tâm tư không thể nói, chỉ biết tự nhũ phải cố quên mọi thứ...kể cả bản thân của em...
Để luôn mĩm cười vui khi anh bước đến, để luôn chấp nhận rồi anh sẽ ra đi, để luôn được yêu, được chạm vào khóe môi, dẩu lúc thức giấc chỉ còn mình em thôi...
Để luôn gật đầu khi nghe anh nói dối, để không ngậm ngùi trên phố khi thấy anh, bước qua cùng ai tay nắm bàn tay...
Bóng sẽ chẳng thể thay cho hình...giữa thế gian vô tình...