Chiều hoàng hôn cô đơn một mình em
Lòng quạnh hiu với những nỗi nhớ anh…
Thiếu anh… tia nắng không màng ghé thăm.
Hai ta đã không còn là của nhau
Chỉ còn phút nhung nhớ không thể xóa nhòa!
Bao ngày nay em không còn có những giấc ngủ…
Xa rời nhau bên em lạc lối với sương mù..
Trả em hết những mộng mơ…
Ngày qua…
Trả lời cho thời gian hai ta lạc mất nhau
Giờ đây không còn anh vĩnh viễn và mãi sau…
Muốn được biết anh đang ở phương trời nào
Muốn được thấy anh đang ra sao!
Trả lại cho một giây bên anh là mất anh
Nhìn lại quãng thời gian bên nhau thật quá nhanh…
Vết thương như ngày càng cắt sâu vào tim
Để lại nỗi đau trải dài như cuốn phim!
Bao ngày nay em không còn có những giấc ngủ…
Xa rời nhau bên em lạc lối với sương mù..
Trả em hết những mộng mơ…
Ngày qua…
Trả lời cho thời gian hai ta lạc mất nhau
Giờ đây không còn anh vĩnh viễn và mãi sau…
Muốn được biết anh đang ở phương trời nào
Muốn được thấy anh đang ra sao!
Trả lại cho một giây bên anh là mất anh
Nhìn lại quãng thời gian bên nhau thật quá nhanh…
Vết thương như ngày càng cắt sâu vào tim
Để lại nỗi đau trải dài như cuốn phim!
Xa nhau, và chuyện tình mình cũng qua rồi!
Bao lâu, thì mình trở về bên nhau?
Trả lời cho thời gian hai ta lạc mất nhau
Giờ đây không còn anh vĩnh viễn và mãi sau…
Muốn được biết anh đang ở phương trời nào
Muốn được thấy anh đang ra sao!
Trả lại cho một giây bên anh là mất anh
Nhìn lại quãng thời gian bên nhau thật quá nhanh…
Vết thương như ngày càng cắt sâu vào tim
Để lại nỗi đau trải dài như cuốn phim!
Để lại nỗi đau... trải dài… như cuốn phim…