Đám ma nàng tiền vàng đưa tang.
Đường thiên lý hôm nay đã đoạn.
Khúc chiêu hồn thỉnh nàng qua sông.
Mộ cốt mới còn chưa đắp xong.
Nếu như hồng trần là xa xăm.
Đừng mong sẽ âm dương tương phùng.
Nhấc chung rượu ngày nàng bước đi.
Hương khói che lên thân bạch y.
Tuyết rơi lạnh mộ phần thê lương.
Rượu đục vẫn mang mang tiễn người.
Khúc vãn cầm giờ vạn lý xa.
Kẻ khăn trắng đầu xanh cắm hoa.
Bên sông này vạn dặm tang ma.
Còn bên ấy pháo hoa bái đường.
Trước linh đường tề tựu tế hương.
Nước mắt rơi thương cho hồng nương.
Áo trắng kẻ mặn nồng tang thương.
Còn người đã âm dương đoạn trường.
Chút giấy tiền rải đường bay đi.
Lệ nhi nữ phủ lên giá y.
Phấn son điểm hồng nàng tô hương.
Rượu cay đón tân nương trống kèn.
Tấm quan tài đậy lại vết thương.
Ba nén nhang thay cho hồng nương.
Bước lên kiệu đỏ lệ hoa vương.
Trần gian cũng âm dương cách biệt.
Đến đây thủy hỏa đoạn càn khôn.
Kiệu hoa tám người khiêng cốt xương.
Tuyết bao phủ vạn trượng hương thôn.
Nàng đưa bốn ngón tay ước thề.
400 dặm một mùi máu tanh.
Oán khí vương trong đêm nhập quan.
Mõ vẫn tụng một đoạn thê lương.
Bài vị cắm trên tay bái đường.
Em theo người về làm tân nương.
Một mình hắn lặng đưa đám tang.
Cũng đã từng một thời thanh hương.
Từng tuyết lãnh kim ba đối ẩm.
Đến nay thì một người cắm hương.
Ai sẽ đi qua cương thường đây?
Nếu một người một đời bi thương.
Một người sẽ an nhiên vĩnh hằng.
Khóc cho nàng vạn thủy thiên sương.
Hồng nhan khúc ngọa thủy đã vương.
Chắc chắn là đoạn tuyệt âm dương.
Hồn thiêng cũng thiên thu vĩnh biệt.
Đám tang nàng mờ mịt tuyết sương.
Ai cắt đi dây tơ còn vương?