[Verse 1: SOHO]
Một sớm anh thức dậy, điện thoại chưa cầm trên tay.
Chẳng muốn bắt đầu một ngày mới loay hoay.
Phóng tầm mắt thật xa qua cửa sổ không bị tòa nhà kia cản trở.
Để bình yên như quả bóng bay tiếp tục giãn nở.
Lo toan đánh thức ta dậy buổi sáng!
Dãy số, dãy phố, cách người ta bắt đầu kết thúc chuỗi tháng.
Cà phê đắng hòa làn khói thuốc chát.
Là bao ưu phiền.
Là bao nỗi niềm tan vào đá lạnh buốt rát.
Thì có sao đâu!
Thời gian đếm được nhưng mà bao lâu?
Gặp lại chào nhau, người đôi ba câu.
Đừng để ta phải quá lâu học cách đối diện những sự thật như selfie camera trước.
Anh không muốn những ngày vui phải đem ra cá cược.
Không khá được!
Và ta muốn một chút bình yên đến lạ thường.
Và những suy nghĩ vẫn chưa tính trước.
[Chorus: LENA]
I’m falling in love it,
Easy to do.
Ngày buồn khẽ trôi còn bao lâu?
I’m falling in love it,
Easy to do.
Vậy mà trái tim vẫn cứ luôn ưu sầu!
[Verse 2: SOHO]
Quần áo trên người gọn gàng nhưng lòng không thể ngăn nắp.
Điện thoại thì cứ nâng cấp khác mẹ gì chức năng?
Anh lạc vào khối suy nghĩ nhưng sao trống vắng.
Như căn bếp đầy gia vị nhưng không có thức ăn.
Nhớ thời viết thư tình cho em miệt mài hoài cả tháng.
Vô tình gặp lại nhưng chẳng ai ngoảnh lại bước ra chào.
Đem hết tài sản tâm tư vào canh bài này xả láng.
Khi anh kéo được 9 nút nhưng đã thua cuộc vì em thì được 3 cào.
Ra sao?
Anh chỉ là chú lính chì muốn được bình yên chẳng cần thắng thua ở nơi tình trường.
Vết thương vẫn chưa lành da non và những nỗi đau còn chưa biết bình phục hay bình phương?
Từng mất đi người mà mình tin tưởng.
Biết trân quý những điều mình khinh thường,
Và khi in tường kỉ niệm xưa cũ.
Lấy bia trên tủ đêm nay mất ngủ, gối đầu là nỗi nhớ về em!
[Chorus: LENA]
I’m falling in love it,
Easy to do.
Ngày buồn khẽ trôi còn bao lâu?
I’m falling in love it,
Easy to do.
Vậy mà trái tim vẫn cứ luôn ưu sầu!
I’m falling in love it,
Easy to do.
Ngày buồn khẽ trôi còn bao lâu?
I’m falling in love it,
Easy to do.
Vậy mà trái tim vẫn cứ luôn ưu sầu!