Những lúc buốt giá hơi ấm bàn tay nơi ấy đâu
Bao kỉ niệm xưa ta có nhau phải cố giấu
Phút chốc yếu đuối anh như người điên trong thế gian
Nỗi đau từ nay anh phải mang chỉ một mình.
Dù ngày tháng bên nhau em nói khó khăn
Vì cuộc sống đôi ta làm nặng chẳng như bức tranh
Giờ đành ngước theo người về nơi gấm hoa
Còn đó bao kỉ niệm đẹp em ơi
Bước đi mất rồi , em đã đi theo người
Anh đã cố gượng cười , nhưng sao tim vẫn chơi vơi
Anh lẽ lôi tìm
Về những tháng năm êm đềm
Tất cả kỉ niệm
Đêm về lòng càng nặng thêm
Thế thôi nên đành
Đành phải nấp sang bên rồi
Áo gắm và lụa là giờ người đã quên đi tôi..
Luyến lưu chẳng níu em ở lại
Tiếc thương cũng chỉ là thương hại
Trách do phận anh 1 đời mình không xứng
Dù ngày tháng bên nhau em nói khó khăn
Vì cuộc sống đôi ta làm nặng chẳng như bức tranh
Giờ đành ngước theo người về nơi gấm hoa
Còn đó bao kỉ niệm đẹp em ơi
Bước đi mất rồi , em đã đi theo người
Anh đã cố gượng cười , nhưng sao tim vẫn chơi vơi
Anh lẽ lôi tìm
Về những tháng năm êm đềm
Tất cả kỉ niệm
Đêm về lòng càng nặng thêm
Thế thôi nên đành
Đành phải nấp sang bên rồi
Áo gắm và lụa là giờ người đã quên đi tôi..
Luyến lưu chẳng níu em ở lại
Tiếc thương cũng chỉ là thương hại
Trách do phận anh 1 đời mình không xứng
Bước đi mất rồi , em đã đi theo người
Anh đã cố gượng cười , nhưng sao tim vẫn chơi vơi
Anh lẽ lôi tìm
Về những tháng năm êm đềm
Tất cả kỉ niệm
Đêm về lòng càng nặng thêm
Thế thôi nên đành
Đành phải nấp sang bên rồi
Áo gắm và lụa là giờ người đã quên đi tôi..
Luyến lưu chẳng níu em ở lại
Tiếc thương cũng chỉ là thương hại
Trách do phận anh 1 đời mình không xứng