Nhiều khi ta như đang dại điên
Ngẩng đầu lên chất vấn trời cao
Năm trước xuân năm nay lại xuân
Sao tuổi xuân không quay trở lại
Tiền tiêu dễ nhưng kiếm thật khó
Mồ hôi rơi nước mắt mặn đắng
Chịu gió sương đông sang buốt giá
Lại chợt muốn gió xuân nhẹ qua
Khói thuốc kia chẳng vơi khổ đau
Chén rượu cay tổn thương càng sâu
Thế gian kia chẳng một ai thấu
Suốt đêm thâu ôm ngàn nỗi sầu
Tháng năm trôi đi đâu về đâu
Lết bước chân lang thang Nẻo đường
Dù trời mưa bão giông đông sang không nghỉ ngơi