Màu nâu ở trên nước da vì ban ngày tao không ở trong nhà
Chạy quanh ở khắp phố xá đi kiếm niềm vui tuổi trẻ thôi mà
Cùng anh em tao pullup , biết bao buồn tuổi tao đã đi qua
Giờ đôi tay tao viết ra, cũng là thứ sau này xây lên tất cả
Tao lại nhớ về thuở xưa nhưng trong một thuở khác
Trong đầu vẫn đang tua trí nhớ đã lỡ phát
Ngày nào còn ngơ ngác , giờ làm người chở nhạc
Có đôi lúc được tỉnh táo , có lúc thì phờ phạc
Tuổi thơ là một phần để giúp tao khá lên
Được gặp gỡ tụi mày phải nói là quá hên
Tổ chức bắn bi ở trong một con hẻm
Không lúc nào thấy buồn về cuộc sống bon chen
Nhớ hồi có mười tám tuổi mấy thằng bạn tao bám đuổi nhưng mà chỉ theo một trái banh
Giờ thì cũng đã khác mỗi thằng một con đường , mỗi con đường một cái lạnh
Khi mày lạnh thì có áo ấm , còn tụi tao có âm nhạc cháy
Nói nghe dễ vậy thôi nhưng mà làm gì thì cũng cần phải đo đạc đấy
Tao với âm nhạc bây giờ là một nah, nói tao nghe cuộc sống của mày giờ sao man
Nhớ là đừng làm những điều dại dột, để còn nâng cấp chất lượng cuộc sống cho cao lên
Làm nghệ sĩ đôi khi ở trong một không gian khác, nhưng chắc chắn một điều tao sẽ không gian ác
Lỡ có gặp tiêu cực tao dập nó tan nát làm nhạc tận hưởng thứ thượng đế ban phát
Màu nâu ở trên nước da vì ban ngày tao không ở trong nhà
Chạy quanh ở khắp phố xá đi kiếm niềm vui tuổi trẻ thôi mà
Cùng anh em tao pullup , biết bao buồn tuổi tao đã đi qua
Giờ đôi tay tao viết ra, cũng là thứ sau này xây lên tất cả
Nhớ về những ngày đó, khi tao nhìn thấy mọi thứ vẫn còn khó, áo sơ mi thêm quần tây vẫn còn bó, tao đi học lúc mặt trời đang dần ló.
Thời gian trôi đi quá nhanh, mới hôm nào còn đi đá banh
Thằng bạn tao đầu thì khá lanh nhưng lời nói của nó thì rất nôm na
Tưởng chừng như đã quá xa nhưng mà mới như hôm qua