buồn làm gì giờ em lấy chồng
thôi như công giã tràng bao năm giờ đổ xuống sông .
gặp từ thời mình chưa có gì
em cũng chỉ mới vào đại học mình đâu có nghĩ suy
mình đã hy sinh nước đầu
nghèo khó chứ đâu có giàu
phải lắng lo từng bữa cơm
nhưng minh vẫn có đôi !
buổi sáng anh đi ship hàng
còn tối bưng bê các bàn
học phí anh cũng phải chi
sao giờ em nỡ đi ....
ôm mộng qua trời tây được chồng giàu có hơn
chẳng màng đến ngày xưa anh đã lưng còng
bao thời gian gần nhau anh luôn yêu hết lòng
thế tại sao em trả anh nước mắt lưng tròng
ĐK :
em thì đi lấy chồng việt kiều giàu sang
còn tôi thành kẻ trắng tay tương lai ngổn ngang
1 bước lên mây khác biệt ... nhiều món tư trang đắt tiền
cùng xấp đô la cầm tay mua đồ không nhì
nghèo khó chứ đâu có giàu
phải lắng lo từng bữa cơm
nhưng minh vẫn có đôi !
buổi sáng anh đi ship hàng
còn tối bưng bê các bàn
học phí anh cũng phải chi
sao giờ em nỡ đi ....
ôm mộng qua trời tây được chồng giàu có hơn
chẳng màng đến ngày xưa anh đã lưng còng
bao thời gian gần nhau anh luôn yêu hết lòng
thế tại sao em trả anh nước mắt lưng tròng
ĐK :
em thì đi lấy chồng việt kiều giàu sang
còn tôi thành kẻ trắng tay tương lai ngổn ngang
1 bước lên mây khác biệt ... nhiều món tư trang đắt tiền
cùng xấp đô la cầm tay mua đồ không nhìn giá ( ey )
em bỏ đi lấy chồng việt kiều giàu sang
nhiều năm gặp lại cớ sao em trông thật khác
nhìn thấy em đang khóc thầm
mặt có thêm nhiều vết bầm
cuộc sống em không còn như em ngày xưa từng khát khao
HẾT RỒI !!!
Rap :
nhớ cái lúc em cưới anh ngồi ở dưới trông như thất thần
người ta cụng 1, anh nốc tới 10 , đời còn gì đâu nghị lực cũng mất dần !
tình yêu tuổi trẻ , nuôi em ngon nghẻ , để giờ em cust tự nhiên mất phần ?
không sớm nhìn ra cái sự tài ba *ánh đèn lễ cưới từ từ tắt dần*
cuộc đời đâu cho ta được công bằng !
phận anh công nhân còn tay trắng
người chạy theo tương lai giàu sang còn anh nặng mang ôm trong lòng cay đắng
ngày nào uống nước mía hẹn hò , cười đùa ngoài nắng cháy vẫn chuyện trò ...
nay HẾT RỒI .... THÔI ! .... ăn nhanh không thôi HẾT MỒI
em vui bên đại gia , tay đeo vàng ta nhìn trông sáng giá
đâu còn là em mộc mạc đơn sơ ăn mặc lôi thôi nhìn như bán cá
nguyên cái hột 50 carat , em xài Iphone gì to chà bá ...
ngồi trên Mazda , chạy ngang lướt qua nhìn anh đáng khinh cầm ly trà đá ...
thôi đành trở về bên căn phòng trọ
bắt đầu lại từ con số 0
cuộc sống mà bao lâu em mong có
cũng 1 phần do bàn tay anh cố công
nếu sau này việc nhà mà có mở rộng
chừa 1 vé cho anh được làm cổ đông
chứ như giờ lương ba cọc ba đồng
có nằm mơ cũng chẳng thể lội ngược dòng