Ngồi suy tư về ta mà sao lòng đau. buồn từng cơn nước mắt tuôn trào ,cuộc đời mình nghèo chẳng hề có âm êm nên nhiều thêm âu lo hằng đêm .nữa đời người mưu sinh mong giàu sang dù khó khăn thanh xuân phai úa ta chẳng mang móng sau này đời mình vinh quang nhưng khi huy hoàng thì toàn trái ngang ngỡ ngàng
Dk
ta đi kiếm cho ta có mọi thứ Thế nhưng quên đi thứ ngay cạnh ta quyên song thân tuổi già sắp phải xa ôi bấy lâu ngậm ngùi cô đơn chốn quê nhà tiền tết có nhưng sao nghiệt ngã tốn hao chăm lo thuốc thang cho phận mình xưa mang thanh xuân đi đổi ước mơ khi có tiền thì sức khỏe cũng dần vời..