Ta nhớ tuổi thơ với cánh diều mơ
Con sông tựa núi mong chờ
Ta nhớ đường làng mái ngói cổ vang
Tiếng pháo rộn ràng hợp tan
Ta nhớ mùi hương khói trắng trầm thương
Ngày chạp mả uống nước nhớ nguồn
Nhớ lời cha dạy
“Còn ông bà đây là còn mùa xuân,
Tiếp nối sum vầy!”
Công ơn cha như núi cao vời
Như ông ngày xưa tần tảo con ơi,
Nghĩa mẹ lớn hơn cả biển khơi
Như bà nhọc nhằn cả đời con ơi,
Tròn chữ hiếu sẽ thấy chữ “Người”
Rễ sâu chặt đất cây mới xanh tươi
Xuân nhắc ơn Gia tiên cao vời
Là nơi tựa lưng cả đời ơi Xuân!
(Con ơi).