tao vẫn cứ sẽ cười dù là 30 năm, hay là 50 năm
cả một thế thế giới sâu bên trong thâm tâm
nên có thể ánh nhìn của tao luôn đăm đăm
Nghĩ về tương lai cái tao gọi đích đến
có thể gọi cuộc đời này là một tiết mục
khi mà họ vẫn, chưa hề tiếp xúc
nhưng cũng bởi cái danh mà họ đã lại thích tên?
có ai hiểu sự cô đơn trên gương mặt
để mày thấy tao cười trông đáng thương thật
vậy cần sự đồng điệu hay là sự cảm thông
có đôi chân vẫn chưa hề từng chạm đất
nên sẽ nghĩ mọi thứ êm ái như là bước trên thảm bông
lời tao thoát ra chưa hề viết về đời
thiếu sự tỉnh táo khi tao nghĩ "người"
có đôi lúc tao cũng chỉ cần cười, để họ không biết tao đang nghĩ ngợi gì
và chết tiệt... khi tao đánh mất sự cố gắng chỉ vì 1 tin nhắn nằm bên trong điện thoại.
tao chỉ biết im lặng và cũng chẳng muốn biện hộ
pre:
chấp cánh, ai cũng muốn bay cao bay xa vào không gian bao la
lấp lánh, nhưng không phải trang sức mà là nụ cười tỏa nắng của mọi người xung quanh khi tao qua
mắt luôn mở tránh chướng ngại lao ra,
phóng thật nhanh mà chẳng biết bao xa,
để 1 lúc nào đó mà trên cung đường mày sẽ hiểu mình cũng giống nhau ha.
hook:
phải làm gì để mà xóa bóng đêm khi cô đơn của anh đây từng ngày yeah
lại chợt nhìn vào trong thế giới kia bằng cặp mắt long lanh 1 ngôi bừng dậy yeah
không phải đêm nay, không phải đêm nay...
anh chỉ muốn không gian chậm lại để con tim của anh có thể cảm nhận nó từng giây.
ver2:
vẫn cứ biết là thực...,
anh luôn lấy nỗi đau để khắc họa lên tờ giấy mặc dù thứ anh dùng để viết là mực.
anh luôn nghĩ mình đang ngã ở đâu đó đầy thương đau,
nhưng cũng sẽ nhận lại quả ngọt và chí ít ở chương sau.
phía ngực trái đầy vết khâu chằng chịt, tổn thương sâu bên trong.
vốn tình yêu này nó đã có nảy mầm nhưng mà sao đợi mãi anh thấy nó không nên bông.
anh say đâu? em cứ nghĩ anh tận hưởng khi không muốn quên em chỉ là trong đêm nay.
muốn nghe thanh âm tình yêu ở bên tai,
anh đã gục ngã ngay từ đầu không em cứ phải rót cho thêm say.