Không cần em ở bên cạnh
Không cần em ở bên cạnh
Không cần em ở bên anh để cho bờ vai anh thêm lạnh
Để giấu nước mắt vào trong hiểu thấu hết những nỗi đau của em từng ngày
Nhiều lúc muốn bỏ ngoài tai, lời nói đã khiến cả hai chẳng ai dừng lại.
Điều đó muốn anh chạy trốn, chạy trốn thế giới tìm một nơi yên bình.
Tìm một nơi để không chơi vơi giữa dòng đời.
Mang theo sau ánh mặt trời
Soi sáng thấu được lòng người
Soi sáng bước con đường anh đi và niềm đam mê ở trong tim.
Để câu ca này vụt cháy, để tâm tư mình được cất lên.
Với những khúc ca anh đã viết dành tặng một người trước khoảnh khắc buổi chiều hoàng hôn.
Em xinh như ánh nắng đầu mùa giọt sương sớm mai.
Vẽ lấy nét đường cong mềm mại màu sắc cầu vồng.
Nhưng tay anh đang lái Trap vậy thì bức tranh của ai ?
Anh đã biết em không còn bên anh,
Vì có những thứ xấu mà anh đang mang.
Một mình anh chống chọi với căn bệnh tiền,
Đó là thứ mà em đang quan tâm.
Anh đã cố chạy khỏi vùng an toàn,
Để tìm thấy được hy vọng thắp sáng vây quanh.
Nhưng trong thời gian anh đã cố liều mình thì tòa lâu đài xây không phải tay anh.
Tình cảm bên ngoài nó khá nhiều nhưng không phải của anh nên anh không muốn lấy.
Vì anh bây giờ cũng khá đầy có chứa cả nỗi đau chắc là ai cũng vậy.
Thời gian nếu được ngừng lại anh sẽ cảm nhận hết hạnh phúc từng giây.
Nhưng không có em thì vẫn sẽ ổn vì kim đồng hồ không thể ngừng quay.
Sự nghiệp gia đình anh đặt lên hàng đầu quên hết quá khứ rồi on my way.
Vào trong stu giải thoát được linh hồn vứt ra nỗi buồn cùng feel lên mây.
Cảm giác yên bình như hồi bé cứ vô tư mà chẳng muốn lớn dần thêm.
Sau thời gian âm nhạc đã chữa lành thì bây giờ chỉ để nói là không cần em.
Không cần em ở bên cạnh
Không cần em ở bên cạnh
Không cần em ở bên anh để cho bờ vai anh thêm lạnh