Ver:
Em đã ghé ngang những ngày mà anh cô đơn,
Để anh cảm thấy cuộc đời trở nên đẹp hơn.
Và rồi em cũng bước qua ngay lúc anh yêu em nhất, bao nhiêu sức sống nơi anh tan biến theo mất.
Tự hỏi một điều vì sao ngày dài và đêm thâu, cùng chung bầu trời nhưng chẳng bao giờ thấy nhau.
Và vì sao anh với em đã cùng chung một đoạn tháng năm thanh xuân, nhưng chẳng chọn cách bên nhau thay vì mang cho nhau nỗi buồn.
Chorus:
anh mãi chỉ như kẻ khờ, mang vác con tim này đầy mộng mơ, trao tình yêu đến cho một người trong lòng đầy những tan vỡ.
Mãi đến mai sau anh mới hiểu em vẫn chưa quên được chuyện quá khứ, nên đối với em trên thế giới này tình nào cũng như tình cũ.
Con tim đã vỡ làm đôi, mang bao mộng mơ xé nát bầu trời, khi lời yêu nói ra hôm ấy em nỡ từ chối.
Năm tháng sau khi anh đã đi rồi vết thương em rồi sẽ lành như lúc đầu, liệu rằng tình yêu phía anh có khiến em muốn tìm lại để mình thấy nhau.