Chiêng vang dội quanh đây ai hai hàng nước mắt rơi
Sao ông trời trêu ngươi đã…ban nghiệt duyên
Hôm nay người tân hôn với ai chưa từng gặp gỡ
Xưa yêu kiều mong manh nay mang nhiều nỗi oán than
Lương nhân thành thân cùng với người vì chữ tiền
Tơ hồng người nào giăng rối như bao tơ vò vậy
[ĐK]
Ta xin một bái khinh người đời thói đời đen bạc điêu ngoa
Tô phấn son đến khi bái đường sao lệ rơi chẳng ngưng
Nhị bái thiên địa kia kiếp này ta nguyện quên đi
Bao oán ân bái cho hồng trần lạnh nhạt
Cửa lớn nơi đình viện khép lại ưu sầu tâm tư
Sau mảnh khăn nữ nhi mỉm cười nhưng lòng đau nát tan
Còn lại nơi đây năm tháng không bình yên
Đắng cay không còn ngọt ngào