Em bỏ anh đi rồi đêm gối đầu mộng sầu đơn côi
Câu thủy chung một đời sao nỡ đành tâm bẻ làm đôi
À ơi mấy dặm hò khoan, còn đâu ước hẹn đồng sàng
Theo nước xuôi dòng đò sang bến khác do bởi thân nghèo nên tình dở dang
Bên mái tranh năm nào câu đá vàng trọn đời thương nhau
Bao ái ân ngọt ngào quên hết rồi em nỡ đành sao
Ngồi nghe tiếng lòng thở than, còn đây nỗi sầu nặng mang
Ai buông câu hát í a tang tình thương bóng thương hình đau xót riêng mình
Yêu thương gì đâu sao quên câu hứa mãi không rời xa
Trăm năm tình chung mà giờ cùng ai gấm ngọc lụa là
Bên mái tranh nghèo hương khói lam chiều trong ngoài quạnh hiu
Tình đời bạc đen lòng người thay đổi đổi thay người ơi
Từ giờ về sau bao nhiêu đớn đau thả theo nước trôi
Quên nghĩa quên tình thôi sống một mình tuy nghèo mà vui
Ai buông mấy câu tang tình tình tang mà nghe đau nhói
Đêm đêm thức bao canh thâu, chờ em, giờ em ở đâu
Người cùng người yên vui còn tôi đây gối đêm âu sầu
Lòng dặn lòng quên mau mà tại sao cứ luôn trong đầu