Sương khuya trăng sáng trên trời
Có thêm vị khách bên đời
Suýt nữa thì hát quên lời
Tối nay anh rảnh tới chơi
Nhà em ngay dưới chân đồi
Chiếc ghế chưa có ai ngồi
Cánh sen này muốn yêu rồi
Chỉ biết cười, khi sát bên người
Ey ~ anh là ai đi đến nơi này?
Làm ta say ngất đêm ngày
Có chăng tình yêu còn nhiều ngang trái?
Ey ~ ngắm hạt mưa rơi xuống bên hồ
Sợi tơ vương kéo sang bờ
Qua sông liệu có ai chờ?
Đàn ca hay hương sắc chắc chỉ còn thiếu trái tim anh thôi
Tương tư phải có 2 người, nếu hợp duyên thì ta sánh đôi
Trời mây đưa hoa lá sát bên cạnh nhau, cớ sao 2 ta...
Sen khôn mọc giữa hiên nhà, anh mà khôn thì theo em về nhà em!
Giang sơn còn dễ thay đổi
Bản tính thì rất khó dời
Em không muốn nói hai lời
Cớ sao anh phải nghĩ ngợi
Trao duyên nâng chén rượu mời
Chiếc ghế đã có anh ngồi
Cánh sen này đã yêu rồi
Chỉ biết cười khi sát bên người
Viết bức thư tình, gửi hay chọn giữ cho riêng mình?
Cánh sen cô độc, giờ đã gặp đúng ý trung nhân
Chiếc nhẫn trao tay môi em cười, chỉ cần ai cất lời
Chân trời ta nguyện đi cùng với người…