Đời em lênh đênh như con sóng xa bờ
Bão táp mưa giông 12 bến nước đục trong
Phận em hồng nhan sao duyên kiếp bẽ bàng
Chớm nở đôi mươi pháo hoa thiệp hồng em sang
Thương mẹ thương cha nên em phải theo người chốn xa lạ
NƯỚT mắt tuôn dòng phận hoa hương sắc tàn phai
Trăm ngàn bông hoa em đâu biết mai chiều nở tối tàn
Người ta còn thương em hay xem em là bèo trôi
Dk :
Buồn em số kiếp long đong
Đời em chẳng được như mong
Khói sương mờ phù lầu em khóc một mình
Mười hai bến nước đục trong phận em gửi trọn ai trông
Em giờ nơi nào có nhớ anh không
Ngày em cất bước xe hoa môi son má hồng kiêu xa
Nhưng khóe mi em buồn từ mai em ở bên chồng
Lòng buồn nâng chén rượu say đem cuộc tình thương men cay
Thương sót đôi mình có duyên nhưng chẳng có phận